Chọn ra những ban nhạc rock hay nhất mọi thời đại là một nhiệm vụ khó khăn, nhất là khi danh sách chỉ giới hạn ở 30 ban nhạc, trong khi nhạc rock đã xuất hiện từ những năm 1950 và mỗi thập kỷ đều có những tên tuổi lớn. Danh sách này tập trung vào những ban nhạc độc đáo và có ảnh hưởng nhất, đồng thời bao gồm nhiều phong cách như rock cổ điển, progressive, punk và alternative.
1. Led Zeppelin
Không ban nhạc nào từng có lượng người hâm mộ cuồng nhiệt như Led Zeppelin, kể cả The Beatles. Có rất nhiều bí ẩn và huyền thoại xung quanh ban nhạc này. Âm nhạc trong album đầu tay của họ thực sự độc đáo và mới lạ. Từ năm 1968 đến năm 1980, Led Zeppelin đã phát hành chín album và rất ít đĩa đơn, vì họ muốn người nghe thưởng thức toàn bộ album.
Jimmy Page là một tay guitar sáng tạo với những đoạn riff và cách tiếp cận độc đáo. Ông không ngừng thử nghiệm trong phòng thu, từ vị trí đặt ampli, sử dụng pedal đến các kỹ thuật sản xuất mới, tạo nên âm thanh dày dặn, hoành tráng cho Led Zeppelin. Robert Plant sở hữu giọng hát mạnh mẽ, sánh ngang với kỹ thuật guitar của Page. John Bonham với lối chơi trống mạnh mẽ đã trở thành hình mẫu cho nhiều tay trống rock sau này.
John Paul Jones - tay bass và nghệ sĩ keyboard - là một nhạc sĩ và nhà soạn nhạc đa tài. Ông chính là nhân tố bí ẩn tạo nên sự khác biệt trong âm thanh của Led Zeppelin. Mỗi thành viên đều góp phần quan trọng vào thành công của ban nhạc. Sau cái chết của John Bonham, Led Zeppelin quyết định tan rã và chỉ tái hợp trong một số buổi hòa nhạc. Dù đã ngừng hoạt động hơn 40 năm, di sản của Led Zeppelin vẫn còn nguyên giá trị.
Trên đây là 30 ban nhạc rock hay nhất mọi thời đại. Danh sách này không bao gồm một số tên tuổi lớn như Davie Bowie, Bob Dylan hoặc Jimi Hendrix, vì họ thường được nhớ đến như những nghệ sĩ solo. Ngoài ra, vì danh sách có giới hạn, nên một số ban nhạc xứng đáng được nhắc đến như: Rush, Rage Against the Machine, Pearl Jam, Alice in Chains, Soundgarden, Sonic Youth, R.E.M, Thin Lizzy, Talking Heads, Joy Division, The Kinks, Yes, Genesis, Kiss, Fleetwood Mac, The Police, Radiohead, Red Hot Chili Peppers, Van Halen, Steely Dan, Journey, Toto và Tool.
2. Black Sabbath
Tony Iommi - tay guitar của Black Sabbath - đã bị mất đầu ngón tay phải trong một tai nạn lao động. Để tiếp tục chơi guitar, ông đã chế tạo những chiếc đệm ngón tay bằng nhựa. Để bấm dây dễ dàng hơn và tạo âm thanh nặng hơn, ông đã hạ cao độ của một số dây đàn. Âm thanh mới mẻ này, cùng với giọng hát ma mị của Ozzy Osbourne và bộ đôi rhythm chắc chắn gồm Geezer Butler (bass) và Bill Ward (trống), đã tạo nên phong cách âm nhạc đen tối, đầy ám ảnh, gợi liên tưởng đến những bộ phim kinh dị.
Kết hợp với lời bài hát đen tối và việc sử dụng "quãng của quỷ", Black Sabbath đã đặt nền móng cho heavy metal. Họ truyền cảm hứng cho nhiều ban nhạc khác, bao gồm Metallica, Judas Priest, Queens of the Stone Age, Pantera, Guns N' Roses, Soundgarden và Alice in Chains. Cùng với Led Zeppelin, họ đã định hình nhạc rock như chúng ta biết ngày nay.
3. Queen
Freddie Mercury có lẽ là ca sĩ xuất sắc nhất mọi thời đại. Giọng hát của ông là sự kết hợp hoàn hảo giữa opera và rock. Khả năng làm chủ sân khấu và giao lưu với khán giả của ông cũng không ai sánh bằng. Queen là hình mẫu điển hình của những ngôi sao nhạc rock: ồn ào, phô trương và cuồng nhiệt, nhưng đồng thời cũng rất đáng yêu và luôn tràn đầy niềm vui. Nếu bạn mới biết đến Queen, hãy xem buổi hòa nhạc của họ tại Wembley hoặc màn trình diễn ấn tượng tại Live Aid để cảm nhận được sức hút của ban nhạc này.
Queen là một ban nhạc rock cổ điển, nhưng âm nhạc của họ vượt ra khỏi khuôn khổ của một thể loại duy nhất. Họ thử nghiệm nhiều phong cách khác nhau, từ prog rock đến disco. Sự ra đi của Freddie Mercury đã khiến sự nghiệp của Queen dừng lại. Tay bass John Deacon rời ban nhạc, còn Brian May và Roger Taylor tiếp tục hoạt động với những ca sĩ khác như Paul Rogers và Adam Lambert. Tuy nhiên, việc thay thế giọng ca vĩ đại nhất của nhạc rock là một nhiệm vụ bất khả thi.
4. Pink Floyd
Pink Floyd là một trong những ban nhạc ảnh hưởng nhất trong lịch sử âm nhạc. Sự mạnh dạn trong thử nghiệm và sáng tạo âm nhạc của họ vẫn là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ nghệ sĩ. Họ góp phần định hình ambient, art rock, rock cổ điển và prog rock. Pink Floyd cũng sở hữu những bài hát và bản solo tuyệt đẹp. Dù bị người hâm mộ punk chê bai, nhưng Pink Floyd cũng là những người chỉ trích hệ thống một cách tinh tế và sâu sắc.
Dù bạn yêu thích thời kỳ Syd Barrett, Roger Waters hay David Gilmour, Pink Floyd vẫn luôn là một ban nhạc hấp dẫn, bí ẩn và truyền cảm hứng. Các buổi diễn trực tiếp của họ hoành tráng không kém album phòng thu. Dù là những ngôi sao nhạc rock lớn, nhưng các thành viên Pink Floyd lại rất kín tiếng và khiêm tốn. Họ để âm nhạc và nghệ thuật nói lên tất cả.
5. The Who
The Who thường đứng dưới bóng của The Beatles và The Rolling Stones, nhưng họ không nên như vậy, bởi vì họ được cho là một ban nhạc rock hay hơn. Không có ban nhạc nào trước họ có thể nắm bắt được năng lượng trẻ trung một cách khéo léo như vậy, cũng như không có ban nhạc nào làm điều đó với phong cách như họ. Cách gảy đàn windmill của Pete Townshend, tiếng trống điên cuồng của Keith Moon, cách chơi bass của John Entwistle vượt xa nhu cầu của âm nhạc, và cuối cùng là tiếng la hét mạnh mẽ và cách vung micrô của ca sĩ Roger Daltrey. Đây chỉ là những đặc điểm nhỏ, và sau đó bạn sẽ đến với các bài hát và album.
Từ những bản nhạc rock đơn giản để hát theo đến những vở opera rock đầy tham vọng, The Who đã làm tất cả. Mặc dù đã mất Keith Moon và John Entwistle trên đường đi, nhưng Daltrey và Townshend vẫn hoạt động tích cực, phát hành album mới và thỉnh thoảng đi lưu diễn, chỉ để cho mọi người thấy cách họ làm điều đó.
6. Cream
Cream chỉ tồn tại hơn hai năm một chút, chỉ thu âm hai album, nhưng chừng đó là đủ để cả thế giới phải đứng lên và lắng nghe trong sự kinh ngạc. Và nhìn lại nhiều thập kỷ sau, điều đó không hoàn toàn là một bất ngờ, khi bộ ba mang tính biểu tượng này bao gồm Eric Clapton, chính Chúa, chơi guitar, Jack Bruce chơi bass và Ginger Baker chơi trống. Cả ba nhạc sĩ đều được coi là một trong những người vĩ đại nhất mọi thời đại trong các nhạc cụ tương ứng của họ. Bruce và Baker, với kỹ thuật điêu luyện và kinh nghiệm chơi nhạc jazz, đã cung cấp nền tảng cho Clapton thể hiện những đoạn chạy blues và solo bốc lửa của mình.
Cả ba sau đó sẽ ứng biến, và trong những khoảnh khắc đó, không có ban nhạc nào trên thế giới có thể sánh kịp họ. Quan trọng nhất, âm nhạc của họ đã vượt qua thử thách của thời gian, và Cream được coi là một trong những ban nhạc hay nhất mọi thời đại, đặc biệt là trong số những người sành sỏi đánh giá cao nghệ thuật phục vụ các bài hát và nâng tầm.
7. The Rolling Stones
The Rolling Stones là hiện thân của rock'n'roll. Bạn có những bản hit vượt thời gian, người dẫn đầu lôi cuốn, tay guitar bí ẩn, ma túy và sự trụy lạc. Tất cả đều ở đó, và sau đó là một số thứ khác. Tuy nhiên, bất chấp tuổi tác, bất chấp tất cả những trò hề do ma túy thúc đẩy, The Stones vẫn đang tiếp tục phát triển mạnh mẽ, tạo ra các album và bán hết vé các chuyến lưu diễn trên toàn thế giới. Họ đã vượt qua cái chết của tay guitar ban đầu Brian Jones, với Ronnie Wood gia nhập ban nhạc. Họ dường như khá bất tử cho đến khi tay trống Charlie Watts qua đời vào năm 2021.
Nhiều người đã nhanh chóng gạt bỏ họ, chỉ để rồi phải "ngậm miệng" mỗi khi The Stones tìm thấy một chút nhiên liệu còn sót lại trong bình và tạo ra một đĩa đơn hoặc album sẽ nhắc nhở mọi người về họ là ai. Và vẫn vậy, sau ngần ấy năm, "nghệ thuật cổ xưa của việc dệt", là cách chơi guitar đặc trưng, vui nhộn mà guitar của Keith và Ronnie tương tác với nhau, vẫn tuyệt vời như mọi khi.
8. The Beatles
Đối với nhiều người, The Beatles là ban nhạc rock tiêu biểu mọi thời đại. Họ không chỉ là một ban nhạc, mà là một hiện tượng văn hóa mà không ai có thể "miễn nhiễm". Bất kể bạn ở đâu từ năm 1960 đến năm 1970, bạn đều bị ảnh hưởng bởi Cơn sốt Beatles. The Beatles đã không tồn tại quá lâu, mặc dù có cảm giác như họ đã tồn tại, nhờ vào chuỗi album và đĩa đơn ăn khách dường như vô tận. Rock'n'roll vẫn còn ở giai đoạn sơ khai khi họ bùng nổ, thay đổi nhạc rock mãi mãi.
Mặc dù các ban nhạc khác đã đóng góp rất lớn vào những gì chúng ta coi là nhạc rock, nhưng The Beatles là những người tiên phong thực sự. Chắc chắn, bạn có thể thấy một số bài hát sến súa hoặc bộ vest được thiết kế riêng của họ thật buồn cười theo tiêu chuẩn ngày nay, hoặc bạn có thể thấy Yoko Ono thật phiền phức (như tất cả chúng ta), nhưng đó chỉ là những đốm sáng nhỏ trong di sản âm nhạc của họ, thứ vượt trội hơn hầu hết mọi ban nhạc khác ngoài kia.
9. AC/DC
Có rất ít ban nhạc "miễn nhiễm" với các xu hướng, mốt nhất thời và thời trang như AC/DC. Và họ sẽ thật điên rồ nếu thay đổi cách tiếp cận của mình sau khi bán được 200 triệu đĩa trên toàn thế giới. Và, không giống như hầu hết những người cùng thời với họ, những người đã trở thành những nghệ sĩ lỗi thời không còn phù hợp hoặc đã không còn tồn tại, AC/DC vẫn đang tiếp tục, mạnh mẽ như âm nhạc của họ. Sau cái chết của giọng ca chính Bon Scott vào năm 1980, họ đã sớm tập hợp lại với Brian Johnson, người đã chọn sánh ngang với cường độ và sự đe dọa của Scott bằng giọng hát gào thét điên cuồng của mình.
Cốt lõi của ban nhạc sẽ vẫn còn nguyên vẹn cho đến khi họ mất Malcolm Young vì chứng mất trí nhớ vào năm 2017. Brian Johnson sẽ tiếp tục rời chuyến lưu diễn để bảo vệ thính giác của mình. Tuy nhiên, với bản lĩnh kiên cường, họ đã trở lại với một album mới và với Brian Johnson ở vị trí micrô.
10. Deep Purple
Deep Purple được thành lập năm 1968 và có bản hit "Hush" với ca sĩ Rod Evans. Tuy nhiên, đội hình Mk II cổ điển mới là thời kỳ đỉnh cao của ban nhạc. Đội hình này bao gồm Ian Gillan (vocal), Richie Blackmore (guitar), Roger Glover (bass), Jon Lord (keyboard) và Ian Paice (trống). Đây là thời kỳ sáng tạo và thành công nhưng cũng đầy căng thẳng giữa Gillan và Blackmore, dẫn đến sự tan rã của ban nhạc. Sau đó, Richie Blackmore thành lập đội hình Mk III với David Coverdale (vocal) và Glenn Hughes (bass/vocal). Dù Mk III cũng là một ban nhạc xuất sắc, nhưng không được đón nhận nhiệt tình bằng Mk II. Deep Purple Mk II đã tái hợp hai lần. Hiện tại, Steve Morse đã thay thế Blackmore trong đội hình Deep Purple, còn Ian Gillan vẫn là ca sĩ chính.
11. Nirvana
Nirvana đã tạo nên một cú nổ lớn trong lịch sử âm nhạc vào đầu những năm 1990. Nếu Guns N' Roses giáng một đòn mạnh vào hair metal, thì Nirvana chính là người "kết liễu" thể loại này. Nirvana chỉ hoạt động trong 7 năm và phát hành ba album. Album thứ hai "Nevermind" (1991) đã thay đổi mọi thứ. Nirvana mở đường cho các ban nhạc Seattle khác như Pearl Jam, Soundgarden và Alice in Chains, đưa grunge trở thành trào lưu âm nhạc chủ đạo.
Nirvana kết hợp phong cách "yên lặng - ồn ào" của The Pixies với âm hưởng của The Beatles và Black Sabbath, thêm vào đó là những cảm xúc khổ đau và cô lập của tuổi trẻ. Thật đáng tiếc khi chúng ta không thể biết họ sẽ tiến xa đến đâu. Kurt Cobain tự sát tại nhà riêng vào năm 1994, đặt dấu chấm hết cho ban nhạc và một kỷ nguyên âm nhạc.
12. Guns N' Roses
Guns N' Roses từng được mệnh danh là "Ban nhạc nguy hiểm nhất thế giới". Từ năm 1987 đến năm 1991, họ là ban nhạc lớn nhất hành tinh. Họ là một hiện tượng âm nhạc vào cuối những năm 1980. Dù có vẻ ngoài giống các ban nhạc hair metal và lối sống buông thả, âm nhạc của họ lại hoàn toàn khác biệt. Hard rock của Guns N' Roses mạnh mẽ và gai góc, gợi nhớ đến Aerosmith và Led Zeppelin, luôn toát lên một vẻ nguy hiểm đặc trưng.
Bên cạnh những ca khúc rock nặng đô, Guns N' Roses cũng có những bản ballad da diết như "Sweet Child of Mine" hay "November Rain". Sau khi tan rã, Axl Rose tiếp tục lưu diễn với phiên bản Guns N' Roses của riêng mình. Năm 2016, anh đã tái hợp với Slash và Duff McKagan.
13. Aerosmith
Aerosmith được thành lập năm 1970 và gần như giữ nguyên đội hình ban đầu trong suốt sự nghiệp. Họ là một trong những ban nhạc rock năng động và bùng nổ nhất trên sân khấu. Sau một vài năm hoạt động, Aerosmith mới thực sự khẳng định được mình là một ban nhạc rock mạnh mẽ và có bản sắc riêng, không phải bản sao của The Rolling Stones. Ngày nay, Aerosmith được coi là một trong những ban nhạc có ảnh hưởng nhất, truyền cảm hứng cho Guns N' Roses, Van Halen, Bon Jovi và nhiều ban nhạc khác. Steven Tyler và Joe Perry được biết đến với biệt danh "Cặp song sinh độc hại" vì thói quen lạm dụng chất kích thích. Tuy nhiên, Tyler vẫn giữ được sức mạnh và âm vực trong giọng hát, còn Perry vẫn là một tay guitar lead xuất sắc.
14. The Clash
The Clash, hay "ban nhạc duy nhất quan trọng", là ban nhạc punk vĩ đại nhất mọi thời đại. Mick Jones (guitar) và Joe Strummer (vocal) là hai nhạc sĩ chủ chốt của ban nhạc. Âm nhạc mạnh mẽ, thái độ punk thực tế của họ đã xóa nhòa ranh giới giữa ban nhạc và khán giả. Âm nhạc của The Clash vừa gai góc vừa hấp dẫn, thu hút nhiều người hâm mộ rock. The Clash sáng tác những bài hát tuyệt vời, truyền tải thông điệp chống phân biệt chủng tộc, chủ nghĩa tiêu thụ và bất công. Joe Strummer sẽ mãi được nhớ đến như một huyền thoại của rock'n'roll.
15. The Doors
The Doors được thành lập năm 1965, sau cuộc gặp gỡ định mệnh giữa nghệ sĩ keyboard Ray Manzarek và sinh viên điện ảnh Jim Morrison. Họ đã tạo nên những bản nhạc đẹp, sáng tạo và ám ảnh, khác biệt với bất kỳ âm nhạc nào thời bấy giờ. Jim Morrison, với chất giọng lôi cuốn và tâm hồn nhà thơ, có thể dẫn dắt người nghe qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Ông được mệnh danh là "Vua Thằn Lằn" với phong cách biểu diễn cuồng nhiệt. The Doors đã đạt đến đỉnh cao nhưng không thể duy trì lâu dài. Jim Morrison qua đời năm 1971 ở tuổi 27. Ban nhạc từng tái hợp nhiều lần nhưng không sử dụng cái tên The Doors, vì họ biết rằng không ai có thể thay thế Morrison.
16. The Stooges
Còn được gọi là Iggy Pop and the Stooges, ban nhạc này được ghi nhận là đã tạo tiền đề cho punk rock, hoặc thậm chí tự mình phát minh, với Iggy Pop thường được gọi là "Cha đỡ đầu của Punk". Và có nhiều bằng chứng để ủng hộ điều đó, với âm nhạc thô sơ của họ hoàn toàn trái ngược với những gì đang diễn ra trong nhạc rock vào thời điểm đó. Sau đó là các buổi biểu diễn trực tiếp của họ, với tiếng la hét và quằn quại khét tiếng của Iggy trên sân khấu, hoặc lăn lộn trên mảnh kính vỡ.
Cách tiếp cận "không khoan nhượng" của họ đối với âm nhạc và các buổi biểu diễn trực tiếp sẽ chứng tỏ là con đường đúng đắn, giúp họ có được một lượng lớn người hâm mộ và sau đó là sự tôn trọng của các nhà phê bình âm nhạc. Họ tan rã vào năm 1974 và tái hợp vào năm 2003, với Iggy tham gia cùng thành viên ban đầu Ron và Scott Asheton. Cái chết của tay trống Scott Asheton vào năm 2014 đã đánh dấu sự kết thúc dứt khoát của ban nhạc.
17. Creedence Clearwater Revival
Nếu bạn yêu thích nhạc rock có âm hưởng roots, thì Creedence Clearwater Revival có lẽ là ban nhạc yêu thích của bạn. Và trên tất cả các phương diện, họ là một trong những ban nhạc rock hay nhất mọi thời đại, với tám đĩa đơn vàng liên tiếp, cũng như bảy album vàng liên tiếp. Chắc chắn, một số bài hát của họ đã bị lạm dụng quá mức, chẳng hạn như Fortunate Son (trong hầu hết mọi bộ phim chiến tranh) hoặc Proud Mary (nhìn bạn kìa, Tina Turner), nhưng điều đó không làm giảm sức mạnh âm nhạc của họ.
Các bài hát của họ vẫn nghe rất mới mẻ, và John Fogerty có một trong những giọng hát độc đáo và mạnh mẽ nhất trong nhạc rock. Thật không may, họ đã không thể duy trì hoạt động của ban nhạc trong thời gian dài, do xung đột giữa John Fogerty và anh trai Tom, cũng như những thành viên còn lại của ban nhạc. Di sản xuất sắc của họ vẫn còn đó.
18. Metallica
Từng được mệnh danh là "tương lai của metal", Metallica đã trở thành một trong những ban nhạc metal và rock vĩ đại nhất mọi thời đại. Điều đáng kinh ngạc hơn nữa về thành công của họ là mỗi lần phát hành album, và họ đã hoạt động được 40 năm nay, là một sự kiện âm nhạc có tầm quan trọng bậc nhất. Bạn thực sự không thể nói điều đó về hầu hết những người cùng thời với họ. Họ chưa bao giờ là những người né tránh việc thay đổi mọi thứ, cho dù đó là Metallica năm 1991, còn được gọi là The Black Album, hay Load và Reload. Họ đã bị chỉ trích vì hai album sau này, nhưng những album đó cũng đã đưa họ đến gần hơn với khán giả nhạc hard rock chính thống.
Họ đã trải qua một số chuyện, chẳng hạn như cái chết của tay bass Cliff Burton vào năm 1986 trong một vụ tai nạn xe buýt, cũng như sự hỗn loạn trong ban nhạc (chủ yếu là xung đột giữa giọng ca chính James Hetfield và tay trống Lars Ulrich), như được ghi lại trong phim tài liệu Some Kind of Monster, đôi khi có thể hoàn toàn đáng xấu hổ, hoặc mối thù khét tiếng của họ với Napster. Tuy nhiên, kể từ đó, họ đã xích lại gần nhau và phát hành hai album tuyệt vời.
19. Motörhead
Motörhead đã trải qua nhiều lần thay đổi đội hình, nhưng điều không đổi tất nhiên là Lemmy Kilmister, hay chỉ là Lemmy. Mặc dù những người theo punk và metal coi Motörhead là một trong số họ, nhưng về bản chất họ là một ban nhạc rock, và thật dễ hiểu tại sao. Cách chơi bass của Lemmy mang đến cho ban nhạc âm thanh thực sự nặng nề, trong khi thái độ của ban nhạc lại mang đậm chất punk. Âm nhạc của họ thô sơ, ồn ào và chân thực đến tàn nhẫn. Và nếu bạn nghĩ rằng họ đang giả vờ trong một phút, thì chỉ cần xem bộ phim tài liệu về Lemmy được phát hành vào năm 2010.
Anh chàng này đã sống và hít thở rock'n'roll ngay cả khi đã ngoài 60 tuổi, vì vậy bạn có thể tưởng tượng anh ấy đã sống hết mình như thế nào khi còn trẻ. Hoặc bạn không cần phải làm vậy, chỉ cần nghe nhạc của anh ấy trong tất cả vinh quang gai góc, với tất cả những khuyết điểm (chơi chữ có chủ đích). Motörhead không còn tồn tại vào năm 2015 với cái chết của Lemmy ở tuổi 70.
20. Iron Maiden
Không có danh sách những ban nhạc rock vĩ đại nhất mọi thời đại nào sẽ hoàn chỉnh nếu thiếu Iron Maiden. Và họ nợ tất cả thành công của mình cho sự chăm chỉ và viết những bài hát tuyệt vời. Khi bạn nghĩ về điều đó, Iron Maiden là một trong những ban nhạc đã lưu diễn không ngừng nghỉ trong hơn 40 năm qua, dường như chỉ dành thời gian nghỉ ngơi để thu âm album tiếp theo của họ. Iron Maiden thuộc loại ban nhạc như AC/DC. Họ không thay đổi công thức của mình nhiều, chọn gắn bó với âm thanh đặc trưng của họ. Điều ấn tượng ở một ban nhạc đã hoạt động lâu như vậy là họ vẫn lấp đầy các sân vận động và giành được vị trí headliner tại các lễ hội, từ chối bị lãng quên hoặc trở nên lỗi thời.
Và bằng cách nào đó, trong phần lớn sự nghiệp của mình, họ đã cố gắng giữ nguyên cốt lõi đội hình của mình: Bruce Dickinson, Adrian Smith, Steve Harris và Nicko McBrain đều vẫn ở đó, chơi nhạc hết mình như thể không có ngày mai. Bạn phải tôn trọng điều đó.
21. Eagles
Bạn có thể dễ dàng đưa ra lập luận rằng Eagles là ban nhạc rock Mỹ vĩ đại nhất mọi thời đại. Họ chắc chắn là một trong những ban nhạc thành công nhất, bán được hơn 120 triệu album trong suốt sự nghiệp của mình. Và chúng tôi cá rằng không có ai ngoài kia chưa từng nghe Hotel California, bài hát nổi tiếng do Don Henley, tay trống của ban nhạc, hát, mặc dù toàn bộ ban nhạc đều chia sẻ nhiệm vụ hát chính. Tuy nhiên, thế lực sáng tạo chính đằng sau ban nhạc là Henley và tay guitar Glenn Frey, mặc dù tay guitar Don Felder cũng đóng một vai trò quan trọng.
Tuy nhiên, do sự kết hợp mạnh mẽ của thành công, ma túy và cái tôi, Eagles đã tan rã vào năm 1980, trước sự nhẹ nhõm của các thành viên. Họ đã tái hợp vào năm 1994, và mặc dù không thể tái tạo thành công trước đó, nhưng họ vẫn có thể lấp đầy bất kỳ sân vận động nào. Tay guitar Glenn Frey qua đời vào năm 2016.
22. The Sex Pistols
Nói về punk rock, chúng ta cũng phải kể đến Sex Pistols. Họ là một cuộc cách mạng âm nhạc, bởi vì họ đã đập tan mọi thứ sai trái với nhạc rock, bởi vì ở thời điểm đó, nhạc rock đã trở nên quá phình to, quá nuông chiều và quá mức cần thiết cho lợi ích. Sex Pistols đã đưa mọi thứ trở lại những điều cơ bản, mặc dù theo cách rất tàn bạo và trực tiếp. Và bất chấp những gì hầu hết mọi người nghĩ, họ có thể chơi nhạc, đặc biệt là Steve Jones, nhưng họ chỉ đơn giản là chọn cách truyền tải thông điệp hơn là thể hiện kỹ thuật của mình.
Việc họ thêm Sid Vicious có thể là một quyết định kém cỏi về mặt âm nhạc, nhưng bản thân người đàn ông này là hiện thân của punk rock. May mắn thay, người hâm mộ đã hiểu được quan điểm mà Sex Pistols đang cố gắng đưa ra. Mặc dù họ chỉ thực hiện một album, nhưng đó là một trong những album quan trọng nhất trong lịch sử nhạc rock. Tác động của họ đối với các ban nhạc ra đời sau họ là vô cùng lớn.
23. Ramones
Cùng với Sex Pistols, Ramones thường được ghi nhận là đã khai sinh ra punk rock như chúng ta biết. Khi họ bùng nổ vào đầu những năm 1970, họ gần như hoàn toàn trái ngược với những gì nhạc rock đáng lẽ phải có. Các bài hát của họ đơn giản, ngắn gọn và ồn ào, và lời bài hát của họ tương đương với việc giơ ngón giữa vào xã hội. Họ hầu như không biết chơi nhạc, điều đó thật tuyệt vời bởi vì điều đó có nghĩa là bất kỳ người trẻ nào cũng có thể cầm nhạc cụ lên và lên tiếng. Không ai coi thường họ vì họ không có kỹ thuật điêu luyện.
Ramones đã nắm bắt được bản chất của nhạc rock: trung thực và ồn ào, và tốt nhất là chơi trực tiếp. Họ cũng chơi nhạc với tốc độ siêu thanh, vì vậy bạn sẽ khó tìm thấy một bài hát nào của Ramones dài quá ba phút. Trên thực tế, nếu bạn tập hợp các bản hit hay nhất của Ramones, thì có lẽ sẽ mất khoảng 30 phút hoặc lâu hơn.
24. U2
Một số người có thể muốn thấy ban nhạc này ở vị trí cao hơn trong danh sách, trong khi những người khác muốn loại họ ra hoàn toàn. U2 là một ban nhạc gây chia rẽ rất nhiều, chủ yếu là do thái độ và hoạt động như một vị cứu tinh của Bono, nhưng không thể phủ nhận sự thật rằng họ có rất nhiều album và bài hát mang tính biểu tượng trong danh mục của mình. Ngoài ra, Bono là một ca sĩ tuyệt vời, và Edge là một trong những tay guitar sáng tạo nhất từng cầm nhạc cụ này. Bản thân ban nhạc được coi là ảnh hưởng bởi hầu hết mọi nhạc sĩ postpunk, indie và alternative.
Công bằng mà nói, U2 chưa bao giờ né tránh việc đề cập đến các chủ đề khó khăn và gây tranh cãi như chính trị hoặc tôn giáo, và họ đã thực sự dũng cảm khi liên tục thay đổi và phát triển âm thanh của mình. Bạn có quyền không thích họ (đặc biệt là Bono), nhưng bạn sẽ tự tước đoạt quyền được nghe một số bài hát hay nhất của thế hệ chúng ta. Đôi khi, việc tách biệt nghệ thuật và con người đằng sau là điều đáng làm.
25. The Allman Brothers Band
Nếu Lynyrd Skynyrd mang southern rock đến với công chúng, thì Allman Brothers Band chính là những người khai sinh ra thể loại này. Những màn jam ngẫu hứng của họ là độc nhất vô nhị, nhưng chính lối chơi guitar đầy cảm xúc và kỹ thuật của Duane Allman mới là điều khiến ban nhạc nổi bật. Eric Clapton thậm chí còn mời Duane Allman tham gia album "Layla and Other Assorted Love Songs" của Derek and the Dominos.
Năm 1971, Duane Allman qua đời trong một tai nạn xe máy. Sau đó, Dickey Betts tiếp tục vai trò guitar lead, và trong những năm qua, ban nhạc cũng chào đón những tay guitar tài năng khác như Dan Toler, Warren Haynes và Derek Trucks. Duane Allman và Dickey Betts đã tạo nên một phong cách chơi guitar mới, thách thức những quan niệm truyền thống về vai trò lead/rhythm và cách hai guitar tương tác với nhau.
27. Tom Petty And The Heartbreakers
Tom Petty and the Heartbreakers là một trong những ban nhạc rock vĩ đại nhất mà nhiều người không biết đến tên, nhưng lại quen thuộc với những bài hát của họ thông qua phim ảnh và chương trình truyền hình. Để đạt được thành công, họ đã phải nỗ lực không ngừng.
Ra mắt album đầu tay vào năm 1976 với phong cách rock truyền thống, Tom Petty and the Heartbreakers gặp nhiều khó khăn khi nhạc rock cổ điển đang thoái trào và các thể loại mới như punk, metal lên ngôi. Tương tự, vào những năm 1980, disco, alternative và grunge thống trị các bảng xếp hạng. Tuy nhiên, nhờ tài năng âm nhạc xuất sắc, giọng hát độc đáo của Petty và khả năng sáng tác tuyệt vời, Heartbreakers vẫn vững vàng vượt qua những thay đổi của thị hiếu, bán được hơn 80 triệu album. Tom Petty qua đời vào năm 2017, không lâu sau chuyến lưu diễn kỷ niệm 40 năm thành lập ban nhạc.
28. Judas Priest
Nếu phải chọn một ban nhạc đại diện cho heavy metal, cả về âm thanh, thái độ lẫn phong cách, thì đó chính là Judas Priest. Họ có tất cả: những màn đấu guitar lead, những đoạn riff nặng nề, lời bài hát về quỷ dữ, giọng hát gào thét và thủ lĩnh Rob Halford huyền thoại trong trang phục da. Judas Priest khởi đầu là một ban nhạc blues rock vào cuối những năm 1960. Sau khi Rob Halford và tay guitar Glenn Tipton gia nhập, họ đã định hình phong cách heavy metal cổ điển và chinh phục hàng triệu người hâm mộ toàn cầu.
Lấy cảm hứng từ Black Sabbath, Led Zeppelin và Deep Purple, Judas Priest đã tìm thấy âm thanh đặc trưng của riêng mình vào giữa những năm 1970 và cho ra đời nhiều album huyền thoại.
29. King Crimson
King Crimson là một ban nhạc độc đáo và khó đoán. Họ phá vỡ mọi quy tắc và không ngừng thử nghiệm nhiều thể loại âm nhạc khác nhau, từ prog rock, cổ điển, jazz, blues đến folk. Dù không chạy theo thị hiếu thương mại, album của họ vẫn lọt vào nhiều bảng xếp hạng. Trong suốt 50 năm hoạt động, King Crimson đã thay đổi hơn 20 thành viên. Robert Fripp - tay guitar và là linh hồn của ban nhạc - là người có tầm nhìn âm nhạc độc đáo và sáng tạo. Fripp không ngại hợp tác với những nghệ sĩ tài năng và cá tính mạnh mẽ như Greg Lake. Ông hiểu rằng sẽ có xung đột và thay đổi, nhưng chính những điều đó đã tạo nên những bản nhạc đặc biệt mang đậm dấu ấn King Crimson.
30. ZZ Top
ZZ Top là một ban nhạc rock Mỹ với phong cách độc đáo và âm nhạc đầy năng lượng. Billy Gibbons (guitar) và Dusty Hill (bass) nổi tiếng với bộ râu dài đặc trưng, trong khi Frank Beard (trống) lại không để râu. Hình ảnh của họ thường gắn liền với những chiếc xe hơi sang trọng, những cô gái xinh đẹp và những cây đàn guitar được trang trí cầu kỳ. ZZ Top luôn biết cách tạo ra niềm vui khi chơi nhạc rock, nhưng họ cũng rất nghiêm túc với âm nhạc của mình. ZZ Top đã tạo ra những bản nhạc blues và hard rock xuất sắc, trở thành một biểu tượng của nước Mỹ, đặc biệt là Texas.
Billy Gibbons sở hữu lối chơi guitar đơn giản mà tinh tế. Chỉ những bậc thầy thực sự mới có thể biến những điều phức tạp trở nên dễ dàng như vậy. Âm nhạc của ZZ Top bao gồm những giai điệu sôi động như "Sharp Dressed Man" và những bản ballad lãng mạn như "Blue Jean Blues". Sau sự ra đi của Dusty Hill, ban nhạc vẫn tiếp tục hoạt động và cống hiến cho người hâm mộ.